Chuyến du lịch chớp nhoáng của bạn N và bạn H cách đây 1 tháng. Lý do chọn Đà Nẵng – Hội An là vì thời gian eo hẹp nhưng vẫn muốn được đi chơi xa, bạn N đã từng đến Đà Nẵng, và người miền Trung lành tính, dễ chịu, sẽ yên tâm hơn cho đoàn du lịch gồm 2 đứa cực ngố khi đi theo kiểu tự do.
Ngày 1 (19/8): Hà Nội – Đà Nẵng – Hội An
4h30 lóp ngóp bò dậy ra sân bay. Không phải vì mua được vé giá rẻ, mà vì không có nhiều thời gian chuẩn bị và chủ quan, đến sát ngày mới mua vé, cứ hỏi vé ngày nào là hết ngày đấy, cuối cùng chộp được chuyến bay lúc 6h30. Đi làm thì toàn đi muộn, nhưng được cái đi chơi thì dậy rất đúng giờ. Đường phố vắng hoe, sạch sẽ, mát mẻ, thích cực.
Buổi sáng đầu tiên lang thang Đà Nẵng bằng taxi. Lòng vòng trong thành phố một lúc thì đói meo, đề nghị anh taxi đưa đi ăn sáng, mà phải là món gì đặc biệt một chút. Sau một hồi điện về trung tâm hỏi han các chị đồng nghiệp, anh taxi đưa 2 đứa đến một quán hủ tiếu trên đường Lê Hồng Phong, ăn món hủ tiếu gà thập cẩm. Ở Hà Nội ăn hủ tiếu rồi, nhưng toàn ăn hủ tiếu nước, còn ở đây lại là hủ tiếu trộn, có kèm theo 1 bát nước dùng. Chị chủ quán thấy 2 đứa lơ ngơ còn hướng dẫn tỉ mỉ phải trộn đều lên, chan 1, 2 thìa nước dùng vào để sợi hủ tiếu không bị dính (hihi, đi ăn miến trộn với chị mãi rồi mà chẳng để ý vụ này). Món này rất ngon và dễ ăn, lại đủ ấm người cho 2 đứa dặt dẹo phải dậy từ 4h30 sáng.
Ăn no rồi là yên tâm đi chơi, mặc dù buồn ngủ ríu cả mắt vì tác dụng của viên thuốc chống say uống từ trước lúc lên máy bay. Đầu tiên là chạy xe dọc đường Bạch Đằng, ghé cả vào bảo tàng Chàm thăm quan (là phụ) và chụp ảnh (là chính). Ở trong này toàn tượng là tượng, đầu thần, tay thần, chân thần, và cả thần voi, thần bò nữa. Bạn N thì say sưa chụp ảnh còn bạn H thì mua được một bức tượng thần voi bằng đá, người ta bảo thần voi tượng trưng cho sự may mắn và hạnh phúc, mỗi tội đắt
Rời bảo tàng Chàm là phi ra biển Đà Nẵng. Một bên là phố hải sản với các quán ăn san sát nhưng được cảnh báo là rất đắt, còn một bên là bãi thuyền của ngư dân. Bạn nào thích chụp ảnh như bạn N chắc sẽ rất thích khu vực này. Tha hồ là tàu thuyền, thúng mủng, lưới, biển, cát, nắng và vắng hoe. Chạy xe xuống cuối đường là bức tượng Phật rất lớn đang được thi công và một vài khu resort mới, sẵn sàng mở cửa cho mọi người vào chơi, chụp ảnh mà không cần phải nghỉ lại đây thì mới được vào. Chỉ có điều bãi biển ở đây lại không đẹp, cát vàng và bị lún, mỗi khu bể bơi nước ngọt là đẹp thôi.
Loanh quanh một lúc đã gần trưa, hai đứa lúc túc lên xe thẳng tiến về Hội An. Nhờ anh taxi tìm cho một khách sạn có giá vừa phải, gần biển. Cuối cùng hai đứa chọn nghỉ lại một khách sạn trên đường Cửa Đại, ở khoảng giữa bãi biển Cửa Đại và khu phố cổ, và có cả bể bơi mà sau khi nhận phòng rồi mới phát hiện ra. Lúc này chẳng thấy đói, chỉ buồn ngủ. Bạn H ngủ lăn quay, bỏ mặc bạn N đã tỉnh ngủ vì đói suốt 2 tiếng đồng hồ. Lúc mở mắt ra được vì bị lôi cổ dậy thì cũng đã 4h chiều, lại còn mưa. Nhưng vẫn quyết định gọi taxi vào phố cổ ăn chơi.
Theo lời hướng dẫn của chị lễ tân khách sạn, hai đứa đi thưởng thức món bánh đập – hến trộn – chè bắp ở quán Bà Già trên đường Cẩm Nam. Đến nơi mới biết không chỉ quán Bà Già mà các quán xung quanh cũng chuyên bán bánh đập – hến trộn – chè bắp y như mô hình quán Ông Già và hệ thống quán chuyên phục vụ các món gà – cá – ốc nổi tiếng bên Hồ Tây ở Hà Nội vậy, nhưng quy mô nhỏ hơn và rất bình dân. Hai suất bánh đập (mỗi suất 2 chiếc), hai suất hến trộn (mỗi suất 1 bát hến trộn đầy kèm 1 chiếc bánh đa ăn mãi không hết), hai cốc chè bắp, hai cốc trà đá, cả thảy hết 22K. Đặc biệt nhất là món bánh đập, được làm bằng 2 chiếc bánh đa kẹp 1 lớp bánh tráng ở giữa. Sau khi ăn gần hết suất của mình và tròn mắt quan sát bàn bên cạnh, bạn H mới hiểu sở dĩ người ta gọi loại bánh này là bánh đập vì trước khi ăn, mọi người lấy tay đập rôm rốp vào bánh cho 2 cái bánh đa vỡ ra và dính vào lớp bánh tráng ở giữa, sau đó mới bẻ ra ăn với một loại mắm chấm
Ăn xong lại gọi taxi vào phố cổ. Đến nơi cũng tạnh mưa và bắt đầu xẩm tối. Đi bộ lang thang dọc bờ sông, ngắm dãy phố cổ được biến thành những quán ăn, quán cà phê nhỏ xinh toàn khách nước ngoài, thỉnh thoảng lại thấy một ngôi nhà được đánh số. Đây là số thứ tự trên vé của các điểm thăm quan trong khu phố cổ. Bạn N và bạn H không mua vé nên chỉ lượn lờ bên ngoài thôi. Đi hết con đường ven sông, rẽ phải là đến cầu Nhật Bản. Đi qua cầu vào khu bên trong là những cửa hàng bán mũ, túi thêu, tranh, dép cói (bây giờ đôi dép bạn H mua đã mốc xanh lên rồi, chán thế! ). Quay ngược trở lại, đi sang khu bên kia cầu thì đông vui, nhộn nhịp hơn với những cửa hàng bán đèn lồng, đồ gốm, giày dép, hiệu may, cửa hàng bạc… Ngộ nhất là khách du lịch ở Hội An chủ yếu là người nước ngoài nên quần áo, giày dép ở đây toàn đồ quá khổ với người Việt. Có những đôi bốt to khủng khiếp, có cảm giác nếu bạn H xỏ chân vào, khéo ống bốt phải cao đến tận bụng
Lang thang phố cổ chán rồi lại ra phố mới giải khát bằng kem sầu riêng, ngon cực và no cực. Thế mà trên đường về khách sạn còn cẩn thận dừng lại mua hai hộp cơm gà đề phòng tối muộn bị đói. Về khách sạn hăm hở mượn đĩa và thìa mà đến hơn 11h khuya hai đứa mới đủ can đảm lấy cơm ra ăn, nhưng món này cũng không ngon lắm. Có lẽ ăn nóng ngay lúc mới mua với cái bụng bớt no hơn thì sẽ ngon hơn.
Ngày 2 (20/8): Hội An – Đà Nẵng
Đã đăng ký với lễ tân khách sạn từ hôm trước, nên 7h30 đã phải sẵn sàng để chờ xe đến đón đi thăm thánh địa Mỹ Sơn. Có 3 cách đi thăm quan Mỹ Sơn: đi và về băng ô tô (4 tiếng, 4$/người); đi bằng ô tô về bằng tàu bao gồm ăn trưa trên tàu (6 tiếng, 6$/người); và ngắm bình minh trên thánh địa Mỹ Sơn (khởi hành lúc 5h sáng, 8$/người). Bạn N và bạn H chọn cách thứ 2 vì không phải dậy quá sớm và lúc về có thể ghé thăm làng nghề.
Sau 2 tiếng ngồi trên xe ô tô, 200m đi bộ và phải tự vào xếp hàng mua vé thăm quan (30K/khách Việt, 60K/khách nước ngoài), hai đứa mới được tận mắt chiêm ngưỡng thánh địa Mỹ Sơn. Hướng dẫn viên chỉ đưa khách vào khu vực bên ngoài, giới thiệu và hướng dẫn chung 10 phút rồi để mọi người tự do thăm quan, chụp ảnh. Thời gian không nhiều nên đoàn chỉ loanh quanh ở 3 khu vực mà hướng dẫn viên đã chỉ, trong đó có khu vực duy nhất của Mỹ Sơn còn nguyên vẹn, không bị bom đạn chiến tranh tàn phá. Kiến trúc cổ, khung cảnh hoang sơ, trời xanh, nắng đẹp, bạn N bị say xe, mệt phờ mà vẫn cố sống cố chết chụp cho được mấy kiểu ảnh kỷ niệm. Nhưng phục nhất là mấy bác Tây, cứ mỗi bác cầm 1 quyển sách dày cộp, đi được một đoạn lại dừng lại xem xem đọc đọc, khiến bạn N và bạn H phải e ngại “họ đọc nhiều thế thì còn biết hơn cả mình”

Lúc trở về, đoàn chia thành 2 nhóm, một nhóm ở lại xe về thẳng Hội An, một nhóm được thả ở bến sông chờ tàu ra đón về Hội An bằng đường thuỷ. Ngoại trừ nỗi bực dọc vì bị bỏ rơi trên bến khá lâu, thì cảm giác đi tàu trên sông Thu Bồn để về Hội An thật dễ chịu. Thoáng đãng, yên bình.

Trên đường về, tàu ghé vào làng mộc Kim Bồng trên đảo Cẩm Kim. Chỉ có 15 phút rời tàu nên chỉ loanh quanh ở khu vực bên ngoài, có mấy khu nhà bán đồ lưu niệm với mấy người thợ mộc ngồi đục đẽo làm cảnh cho khách du lịch chụp ảnh, thấy nó cứ giả giả thế nào ý

Tàu về đến Hội An, cập bến trong khu phố cổ, ngay sát chợ. Nếu không mệt là đi chơi tiếp rồi đấy, nhưng mệt quá rồi nên bắt xe ôm về khách sạn nghỉ ngơi. Đến chiều mát lại xách đồ ra biển Cửa Đại. Thú thật là lúc đầu bạn H cũng không hào hứng đi tắm biển lắm, vì không nghĩ là ở đây có bãi biển đúng nghĩa để tắm. Thế mà ngược lại hoàn toàn. Bãi biển rất rộng, rất đẹp, nước trong veo và không hề có sóng. Sướng điên lên được Mỗi tội không có chỗ gửi và thay đồ. Thế là cứ vứt đồ trên bờ và lao xuống biển tắm chán chê lại lên bờ ngồi tắm nắng cho khô đồ bơi rồi lại mặc quần áo dài vào như thường. Trước khi về, hai đứa còn sà vào một gánh hàng trên bãi ăn cháo nghêu, bánh canh và uống nước dừa rất thơm ngon, hết 44K (chẳng biết như thế là đắt hay rẻ). Lúc ăn mới để ý trên bãi có rất nhiều gánh hàng như thế, bán cả cá, tôm, mực nướng… nhưng chỉ tập trung ở một khu vực thôi.
Về đến khách sạn cũng đã muộn nhưng hai đứa vẫn cố tranh thủ bì bõm trong bể bơi của khách sạn thêm một lúc nữa rồi mới chịu về phòng tắm gội, thu dọn đồ đạc để trả phòng, lên đường về Đà Nẵng. Nhờ khách sạn gọi xe, trả trọn gói 180K, rẻ hơn gọi taxi và phải thanh toán tiền theo mét. Đến Đà Nẵng lại nhờ anh lái xe tìm giúp khách sạn, lần này điều kiện là giá trung bình và gần sông Hàn. Tuy phải ở phòng phía sau nhưng cái khách sạn trên đường Bạch Đằng này khiến hai đứa rất vừa lòng, đặc biệt là phòng tắm rất rộng và tiện nghi.
Cất đồ lên phòng xong, hai đứa lại gọi taxi đi nhậu, quán hải sản Bà Thôi trên đường Lê Đình Dương, được anh lái xe lúc nãy giới thiệu là quán hải sản ngon và rẻ ở Đà Nẵng. Đúng là ngon và rẻ thật. Đây chính là 1 trong 2 lý do khiến hai đứa quyết định về Đà Nẵng nghỉ 1 tối trước khi về. Ăn xong cũng đến lúc cửa hàng đóng cửa. Hai đứa túc tắc đi bộ về khách sạn, vừa đi vừa hỏi đường, lại còn ghé vào một hàng bánh mì gà ven đường mua 2 cái. Lý do là ngày thứ 2 sẽ dài hơn một chút vì hai đứa rắp tâm thức dậy lúc 1h sáng để đi xem cầu quay nên phải mua đồ ăn chống đói.
Vì đã từng đến Đà Nẵng nên bạn N biết ở đây có cầu quay trên sông Hàn. Hỏi kỹ lại khách sạn thì được biết mỗi ngày cầu được quay lúc 1h30 và 4h sáng để cho các tàu thuyền lớn qua lại trên sông. Sau một hồi vừa xem TV vừa ngủ gật, hai đứa mắt nhắm mắt mở rời khách sạn ra bờ sông Hàn lúc 1h15 để kịp xem cầu quay. Thích lên tận mặt cầu xem cho rõ, nhưng khoảng cách từ khách sạn đến cầu khá xa, mà cầu lại to và cao, đủ để nhìn được từ xa nên đi được nửa đường thì hai đứa dừng lại chờ. Đường phố vắng tanh, vừa chờ vừa run Cuối cùng cũng được tận mắt thấy cầu quay là như thế nào!
Ngày 3 (21/8): Đà Nẵng – Hà Nội
Ngủ no mắt đến 10h sáng mới dậy ra chợ Hàn mua đồ. Dạo này bạn H tiến bộ ghê, đi chơi đã biết mua quà về nhà. Mua 1kg loòng boong, 1 lọ cá bống kho, 1 chục (cặp) nem chua. Bạn N còn đảm đang mua thêm vài thứ nữa. Về nhà khoái nhất là món nem chua, ngọt và cay theo kiểu nem chua Huế nhưng nhỏ và mỏng, tí nữa thì bạn H vứt mất cái nem chua đầu tiên trong nỗi hậm hực nem đặc sản gì mà toàn lá, chẳng thấy ruột đâu
Đi chợ xong về khách sạn thu dọn đồ đạc rồi đi ăn trưa. Bắt xe ôm đến địa chỉ quen thuộc là phố Lê Đình Dương, kết thúc bữa ăn cuối cùng ở Đà Nẵng bằng món lẩu bò. Sau non 3 ngày ăn chơi ở Đà Nẵng – Hội An, đúc kết ra một điều là ở đây người ta rất thích ăn gà, ở Hội An có món cơm gà, còn ở Đà Nẵng là hủ tiếu gà, bánh mì gà và cánh gà chiên nước mắm
Ngày cuối cùng ở Đà Nẵng còn phát hiện ra một chi tiết thú vị là chiếc xe của bác xe ôm có 2 bộ để chân cho người ngồi đằng sau. Chứng tỏ ở đây người ta cân 3 chuyên nghiệp
Chuyến du lịch kết thúc lúc 5h chiều, khi taxi đưa hai đứa về đến nhà. Chẳng biết bạn N thế nào chứ bạn H vẫn hơi tiếc vì không có thời gian và cơ hội để ăn cao lầu, để học làm đèn lồng, để ngắm bình minh lên trên thánh địa Mỹ Sơn, để tìm được quán cà phê ở Đà Nẵng mà bạn N đã từng chơi piano cho anh H nghe và được chủ quán ghi đĩa Nhưng nói chung là ngoài những điều hơi tiếc ấy ra thì cảm giác trốn làm đi chơi thích thật, bạn N nhỉ!